Hạ Nhiên vì muốn điều tra cái chết của bố mình nên đã chấp nhận trở thành tình nhân của người đàn ông có tiền, có quyền thế ngập trời ở Đế Đô này. Sau một thời gian dài điều tra Hạ Nhiên phát hiện ra cái chết của bố cô có liên quan đến người đàn ông này. Hạ Nhiên phải lựa chọn thế nào? Cô sẽ tiếp tục điều tra sâu tìm ra hung thủ giết chết bố mình tiếp hay nên dừng lại? Liệu cái chết của bố cô có thật sự liên quan đến anh giống như cô đã điều tra? Hay thực chất là một âm mưu chia cắt hai người? Nếu vậy, hung thủ thật sự đã giết chết bố cô là ai? Là ai đứng đằng sau làm lệch hướng điều tra của cô?
Cố Lam Như cứ ngỡ đêm hôm qua là một cơn ác mộng. Nhưng cơn đau ở khắp người đặc biệt là hạ thân rồi những dấu hôn chi chít đã vả vào mặt cô một cái thật đau điếng. Sự thật là đêm hôm qua, cô lại bị một gã đàn ông cưỡng đoạt. Mà gã đó còn chẳng phải kẻ xa lạ. Nghĩ đến đây, trong lòng vô cùng nhục nhã, cũng cực kì tức giận. Cô nhìn sang vị trí bên cạnh không có ai, nhưng mùi xạ hương quanh quẩn chóp mũi cô cho thấy, rõ ràng đêm qua sau khi phát tiết xong anh ta đã ngủ lại ở đây. Hơn nữa, hơi ấm trên giường cho thấy anh ta rời đi chưa lâu. Cố Lam Như thử cử động cơ thể, chân vừa chạm xuống đất cả người đã mềm như bún suýt thì ngã. May là cô cố gắng chống đỡ được, vào trong nhà tắm tắm gần một tiếng đồng hồ, mới chịu ra ngoài thay quần áo. Lúc cô bước xuống lầu, vào trong nhà ăn bất ngờ bắt gặp một bóng dáng quen thuộc đang từ tốn ngồi trước bàn ăn sáng. Cố Lam Như sững sờ. Anh ta… Kẻ cưỡng bức cô hai lần lại đang nhàn nhã ngồi ở trong biệt thự Lãnh gia ăn sáng. Giây phút này, Cố Lam Như bỗng chốc hiểu ra cô đã ngu ngốc thế nào mới không nhận ra kẻ trước mặt là ai.
Đoàng! Đoàng! Đoàng! - Cô Phó, cô phải theo tôi rời khỏi nơi này. Lục Nam Thiên cất khẩu súng vào trong người rồi lập tức buông Phó Khuynh Nhiên ra, nhìn thẳng vào gương mặt thản nhiên của cô cất lời. Phó Khuynh Nhiên được tự do, cô liếc đôi mắt bình thản quét qua xác người ở dưới mặt đất cách họ không xa, rồi đưa mắt nhìn người đàn ông đối diện khẽ cười. -Lục tổng, chúng ta thân lắm sao? Ý của Phó Khuynh Nhiên rất rõ ràng. Cô muốn nói giữa mình và Lục Nam Thiên vốn không thân quen gì, vì sao cô phải đi với người lạ. Lục Nam Thiên nhếch khóe môi. - Tình một đêm. - Hả? Phó Khuynh Nhiên ngẩn người. Tình một đêm thì làm sao? Không phải lúc nãy cô đã vạch rõ quan hệ rồi à? - Cô Phó, tôi có trách nhiệm với cô. Vì thế cô bắt buộc phải đi theo tôi. Phó Khuynh Nhiên cảm thấy bản thân vừa nghe một câu chuyện cười. - Lục tổng một câu chịu trách nhiệm, hai câu chịu trách nhiệm. Vậy tôi muốn hỏi Lục tổng định chịu trách nhiệm với tôi thế nào? Lục Nam Thiên nhìn cô tùy ý buông một câu. - Tùy theo ý cô? Phó Khuynh Nhiên mỉm cười, đôi mắt màu hổ phách trong suốt nhìn anh. - Vậy tôi muốn anh cưới tôi anh chịu không?
Hai đường thẳng song song, tuy song song nhưng sẽ có một lúc nào đó, trên đường thẳng sẽ xuất hiện một dấu chấm, gọi là điểm dừng, tức là xuất hiện một tình yêu mới đến với bạn có mặt trên bước đường đi của bạn. Cũng giống như Diệp Thư Lam và Hoắc Tuấn Khiêm. Vốn tưởng cuộc đời của hai người là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau. Nhưng duyên phận vốn luôn kì lạ như thế. Hoắc Tuấn Khiêm-Người đàn ông hoàn hảo này không biết đã xuất hiện trong cuộc sống của cô từ khi nào. Đến khi nhận ra Diệp Thư Lam mới phát hiện bản thân đã vô tình yêu người đàn ông này từ bao giờ. "Hoắc Tuấn Khiêm, anh thích em từ lúc nào thế?" Diệp Thư Lam nằm trong lòng anh hỏi. Hoắc Tuấn Khiêm trầm ngâm chốc lát: "Từ lần đầu tiên gặp em." Lần đầu tiên gặp cô vào mười năm trước. Từ đó hình bóng của cô gái này đã khắc sâu vào trong tim anh. Cô chính là món quà vô giá mà ông trời dành cho anh, là sự bất ngờ lớn nhất trong cuộc đời anh. Lần đầu gặp mặt, Diệp Thư Lam không biết anh là ai. Lần thứ hai gặp mặt vào sáu năm sau, Diệp Thư Lam chỉ biết anh là chú năm bạn thân cô. Cho đến khi lần gặp mặt chính thức vào ba năm sau. Từ đó cuộc đời Diệp Thư Lam chính thức bước sang một trang giấy mới. Hoắc Tuấn Khiêm có thể lạnh lùng với cả thế giới nhưng ở bên cô anh luôn dùng sự dịu dàng, kiên nhẫn của mình để chờ đợi cô, chờ cô quên đi mối tình đầu, chờ cô dần dần yêu anh.
Gặp gỡ là chữ Duyên và đi qua cuộc đời nhau là Định mệnh sắp đặt. Đó là món quà ý nghĩa mà cuộc sống dành tặng cho mỗi người. Đôi khi chỉ cần nghĩ đến nó thôi cũng đủ lý do để mỉm cười. Đặt chân đến giữa một thủ đô xa lạ, Hạ Thiên Thiên không quen biết một con người nào, không biết nên đi đâu về đâu thì Hàn Úy Minh giống như một ánh dương ấm áp đột nhiên xuất hiện trước mặt cô. Anh sẵn sàng dang hai tay mình ra để che chở cho cô, bảo vệ cô, bao dung cô. Anh không chỉ dạy cô cách để sinh tồn ở một nơi xa lạ, dạy cô tồn tại ở một nơi toàn là sự cạnh tranh khốc liệt,...Anh còn dạy cho cô biết cách để yêu một người, nguyện ý vì người đó mà bỏ hết gai góc trên người mình lại, nguyện ý vì người đó mà thay đổi, nguyện ý vì người đó mà hi sinh tất cả.
Thể loại: Xuyên nhanh, mạt thế, ngôn tình, kinh dị, nữ cường. Văn án: Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về Nữ Vương của một vương triều xa xưa. Người được số phận lựa chọn để ngồi lên ngai vàng, người tiếp theo sẽ trông coi món quà của Đức Phật. Nhưng điều đáng nói ở đây - Cô ấy lại là người đầu tiên được món quà đó nhận chủ. Món quà đó là gì? Sẽ là phúc hay là hoạ? *** Cách căn nhà của tên hung thủ không xa, một người đàn ông có nốt ruồi son ở đuôi mắt, mặc bộ quần áo theo phong cách cổ trang màu đen thêu chỉ vàng đang ngồi trên một cành đa, tà áo của người đó bay bay theo gió cùng mái tóc đen dài suôn mượt, nhìn yêu dị vô cùng. Chân trái thì thả xuống, chân còn lại chống lên, tay phải gác trên đầu gối phải, bàn tay trái đang cầm cái lọ bạch ngọc giơ lên. Tiếng cười khùng khục vang lên, ánh mắt đỏ ngầu phát ra ánh sáng lập lòe trong đêm. “Miêu Ly, nàng là của ta!” “Kẻ nào dám chạm đến nàng đều sẽ phải trả giá!” *** Miêu Ly ngồi bật dậy, mở to mắt ra, tay ôm Tô Tô khẽ vuốt ve rồi đưa mắt nhìn ra bốn xung quanh: “Nghĩa địa đấy! Chúng ta đi tìm quỷ, à trai đẹp, à đi làm chuyện đứng đắn nào!” “Rộp rộp” Tiếng động bất chợt vang lên giữa đêm khuya thanh vắng càng thêm rõ ràng. “Chị đang nhai cái gì đấy?” Tô Tô ngơ ngác. “Không biết, mở mắt ra đã có ở trong mồm rồi, lười nhổ ra!” “Rộp rộp” Miêu Ly vẫn tiếp tục nhai. Nếu cô đoán không sai thì đây chính là hạt lạc rang được bỏ vào trong miệng của người chết. Nhưng có vẻ như được bọc bên ngoài thêm một lớp bột đường gì đó khiến nó trở nên giòn rụm lại thơm ngòn ngọt. Cô luyến tiếc liếm môi rồi ôm Tô Tô đi ra phía ngoài. “Ê ê! Thay bộ quần áo kia ra đã, áo niệm đấy, chị định mặc như vậy đi dọa người à?” “Chị phá án đến nghiện luôn rồi à.” *** Câu chuyện này được viết ra hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan tới bất cứ đất nước, dân tộc hay nền văn hoá có thật nào! Các vụ án ạn đều dựa trên một phần tư liệu về sự kiện có thật. Chi tiết khá rùng rợn, nên những ai yếu bóng vía không nên xem. Hihi
Thể loại: Ngôn tình, ngược luyến. Văn án: “Trong cuộc sống, thời điểm anh thấy cô đơn nhất, không phải là vì không có ai hiểu anh. Mà là ngay cả chính bản thân anh cũng chưa hiểu nổi mình.” Khải Ly mỉm cười đầy mỉa mai rồi quay lưng bước đi. Mạnh Thiên ngồi ở đó ngơ ngác, ánh mắt phức tạp vẫn nhìn theo bóng lưng của người vừa rời đi. Giữa những tiếng nói chuyện rôm rả từ bốn xung quanh vọng lại, tự nhiên anh cảm thấy mọi cố gắng từ trước tới nay của bản thân trở nên thật nực cười.
Ba cô gái mới tốt nghiệp đại học, cùng muốn bám trụ lại thành phố để sinh sống, học tập và phát triển sự nghiệp nên cùng thuê một căn hộ chung cư ba phòng ngủ ở trung tâm thành phố. Ban đầu lạnh lùng xa cách, trong quá trình chung sống với nhau dần trở nên thân thiết nhiều hơn, trải qua năm năm thăng trầm bên nhau kết thúc quá trình chung sống của mỗi người khác nhau nhưng đều là do lựa chọn của riêng mỗi người. Trong chặng đường tiếp theo của cuộc đời sau này dù không còn ở bên nhau, dù mỗi người đến một nơi nhưng những gì là kỷ niệm giữa ba người thì không thể nào phai nhòa trong tâm trí cả ba người.
Lục Nhiên là một cô gái nhỏ nhưng rất kiên cường. Cách đó vài ngày cô bị bạn trai phản bội, anh ta nghe theo sự sắp đặt của mẹ đi xem mắt. Vốn dĩ mẹ anh ta không thích Lục Nhiên vì cô là đứa trẻ mồ côi. Cha mẹ Lục Nhiên đã bị tai nạn giao thông qua đời, cô cứ ngỡ mình không còn ai thân thuộc cho đến ngày biết được thông tin về bà ngoại mình. Tất cả như một sự sắp đặt, cô đến Thành Thị giải quyết hậu sự cho bà và bắt đầu một cuộc sống mới. Ban đầu cô cũng không muốn gắn bó lâu dài với siêu thị này, cô cũng có những dự định riêng của mình. Cô muốn xử lý xong tài sản của bà ngoại sẽ nhanh chóng rời đi. Nhưng khi thấy được nhật ký của bà ngoại cô biết mình đã do dự. Cũng nhờ cánh cửa ấy Lục Nhiên đã tìm thấy tình yêu của mình Châu Minh Vũ, cô cứ ngỡ mình sẽ sống như vậy vì đã không còn tin tưởng và tình yêu nữa. Nhưng ở bên Minh Vũ dường như cô đã có không chỉ người yêu mà còn là bạn đồng hành. Anh trở thành một thành viên của siêu thị là chỗ dựa cho cô sau những tháng ngày cô độc. Bên cạnh chàng trai mà cô yêu, còn có những vị khách với từng mẩu truyện nhỏ khác nhau đầy lôi cuốn và hấp dẫn. Những vị khách ấy đã mang đến cho cô những làn gió mới. Nó khiến cho cuộc đời buồn tẻ lâu nay của cô chao đảo. Chỉ là những truyện nhỏ nhưng sẽ để lại cho chúng ta nhiều suy nghĩ.
Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.
If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.